Chúng
ta cần rút ra bài học nhãn tiền từ những nước trong khu vực, khi các cuộc tấn
công người Hoa vào tháng 5 năm 1998 ở một nước làng giềng đã làm gần 1000 người
thiệt mạng, nền kinh tế nước này thiệt hại tới 3100 tỉ Rupees, và hình ảnh của
quốc gia lụn bại trong con mắt của cộng đồng quốc tế.
Yêu nước, đừng mù quáng
Trong
những ngày qua chúng ta đã chứng kiến tình cảm yêu nước có thể dễ dàng biến dạng
trở thành những thái độ cực đoan, hay những hành động trả thù mù quáng như thế
nào. Bắt đầu bao giờ cũng là một động tác nhỏ, của một cá nhân nhỏ lẻ. Một
khách sạn ở Nha Trang từ chối không phục vụ khách hàng người Trung Quốc - một
hành động kỳ thị và phân biệt đối xử mang tính trừng phạt vô nghĩa.
Người
chủ khách sạn cho rằng tất cả những người Trung Quốc, chỉ vì họ tới từ quốc gia
đó, không xứng đáng nhận được dịch vụ,đã chuyển sự phẫn nộ của mình từ chính
quyền Trung Quốc sang người dân Trung Quốc, chỉ vì họ mắc phải cái tội là
“không bảo được lãnh đạo của họ cư xử khác đi.”
Anh ta không muốn nhận sự đồng tình nếu có của họ, cũng như không tìm cơ
hội đối thoại trong trường hợp họ có quan điểm khác. Thái độ trừng phạt đổ đồng
và khước từ đối thoại này là lý do chính để các xung đột leo thang.
Trên
Facebook đã có những đề nghị làm người ta rùng mình. Họ kêu gọi “cảnh giác với
âm mưu thuộc địa hoá bằng hôn nhân của Trung Quốc”, hoặc cảnh cáo những công ty
môi giới bất động sản Việt Nam làm ăn với khách hàng Trung Quốc là “sẽ có lúc
nhân dân sẽ tới nhà các anh”. Rồi lái xe taxi bảo nhau không chở khách Trung Quốc,
có nơi thì cúp điện riêng các xưởng của người Trung.
Tới
hôm kia, công nhân ở khu công nghiệp Sóng Thần, Bình Dương, rùng rùng xuống đường,
đập phá các công ty nằm trên đường đi của họ, bất kể là công ty Trung Quốc, Hàn
Quốc hay Đài Loan, Singapore. Hiển nhiên, đây không còn là những thể hiện của
lòng yêu nước, mà là những hành động phạm pháp cần bị ngăn cấm.
Sau
sáng 14/5, khi UBND tỉnh Bình Dương kêu gọi người dân bình tĩnh và kiềm chế,
tránh bị kích động, dẫn tới vi phạm pháp luật, tôi hy vọng những hành động phá
hoại như ở đây sẽ được khống chế sớm, và chúng ta không phải chứng kiến hay đọc
những tin về khách du lịch Trung Quốc bị chửi rủa, công nhân Trung Quốc bị
đánh, phòng khám của người Trung Quốc bị đập phá, hay về một người Việt bị hành
hung khi bảo vệ tài sản của một doanh nghiệp Trung Quốc mà anh ta được thuê để
quản lý, hay một người phụ nữ có chồng người Trung bị lăng mạ vì can tội “đẻ
con cho quân xâm lược”.
Chúng
ta cần rút ra bài học nhãn tiền từ những nước trong khu vực, ví dụ các cuộc tấn
công người Hoa vào tháng 5 năm 1998 ở một nước Đông Nam Á đã làm gần 1000 người
thiệt mạng, nền kinh tế nước này thiệt hại tới 3100 tỉ Rupees, và hình ảnh của
quốc gia lụn bại trong con mắt của cộng đồng quốc tế.
Ôn hòa mới là yêu nước thực sự
Theo
một khảo sát gần đây ở Anh, người Anh tự hào về đất nước của mình vì hai lý do
chính: thứ nhất, họ góp phần chiến thắng Phát xít Đức, và thứ hai, họ đã xây dựng
được một xã hội dân chủ, nhân văn và tự do.
Ngoài
tinh thần kiên cường của người Việt trong việc bảo vệ lãnh thổ đã được thể hiện
nhiều lần trong quá khứ, chúng ta cần xây dựng niềm tự hào trên những nền tảng
khác nữa. Và những nền tảng này không thể và không nên là sự lăng nhục, nói xấu
một văn hoá khác hay một cộng đồng khác, hay những cố gắng chứng tỏ sự ưu việt
của chúng ta trước một dân tộc khác. (Chúng ta hãy nhớ lại, chỉ cách đây có hai
tuần thôi, toàn bộ dư luận còn đang chìm ngập trong cơn tự ca thán về người Việt
xấu xí.)
Những
nền tảng đó phải là những giá trị nội tại của cộng đồng người Việt: đàng hoàng,
bản lĩnh, sống trong sạch bằng sức lao động của mình, tôn trọng quyền con người,
dám đấu tranh cho công lý và lẽ phải. Và đón nhận những thách thức, không chỉ
những thách thức tới từ bên ngoài, mà đặc biệt là những thách thức từ bên trong
chúng ta.
Trong
cuốn “Chủ nghĩa yêu nước, đạo đức và hoà bình”, triết gia Stephen Nathanson đưa
ra khái niệm “lòng yêu nước ôn hoà” (moderate patriotism) như một đối trọng của
“lòng yêu nước cực đoan”. Những biểu hiện của chủ nghĩa yêu nước cực đoan chúng
ta đã thấy bên trên. Lòng yêu nước ôn hoà tỉnh táo, không thiên vị. Những người
yêu nước ôn hoà không chỉ lo lắng tới quốc gia và những người đồng hương của
mình, mà còn quan tâm tới mệnh hệ của người dân ở những nước khác, kể cả của nước
đang có xung đột với nước họ.
Người
yêu nước ôn hoà không phục tùng quyền lực hay sức ép đám đông vô điều kiện; vì
họ yêu nước nên họ khước từ dấn thân cho những mục đích sai, và họ phấn đấu để
xã hội của họ tốt đẹp lên, trong giai đoạn khủng hoảng, nhưng đặc biệt trong thời
bình.
Theo
Vietnamnet
11:41
Unknown

0 nhận xét :
Đăng nhận xét